Cảm hứng đối với nghệ thuật chụp ảnh thực phẩm là một hiện tượng nổi lên gần đây. Trong 10 năm trở lại đây, môn nghệ thuật này đã trở thành một cơn sốt truyền thông, trở thành một đề tài hấp dẫn cho hàng trăm tài khoản instagram. Nó được coi là đề tài nhiếp ảnh phổ biến thứ hai trên instagram chỉ sau trào lưu tự sướng.
Chụp ảnh thực phẩm chuyên nghiệp là một công việc cần nhiều nỗ lực, thường bao gồm một chỉ đạo nghệ thuật, một nhiếp ảnh gia, một người trang trí đồ ăn, một nhà thiết kế kiểu mẫu và các trợ lý.
Hein van Tonder tự mình làm mọi thứ, bắt đầu với khái nhiệm thay đổi các công thức, đến việc thực hiện, và cả công việc của nhiếp ảnh gia. Sau cùng, ông ta không sử dụng màu hay bất kỳ hiệu ứng hóa học nào mà mặc dù làm tác phẩm thêm đẹp mắt nhưng sẽ khiến món ăn không thể ăn được. Thể hiện của người đàn ông này có sự thượng thừa trong nghệ thuật?
Van Tonderer bắt đầu sử dụng blog 3 năm trước và nhờ đó đã trở thành một nhiếp ảnh đã trở thành nhà tạo mẫu và nhiếp ảnh gia thực phẩm chuyên nghiệp.
Chụp ảnh thực phẩm là một đẳng cấp đặc biệt, vì nó đòi hỏi sự đam mê và hiểu sâu về các sản phẩm: nhớ rằng kem chảy, caramel nhanh vón cục, và thảo dược tươi mau héo.hein dành tình yêu cho thực phẩm và nấu ăn, và vì thế, sự kết hợp với nhiếp ảnh là hoàn toàn tự nhiên. Phong cách của ông không quá cầu kỳ, dễ tiếp cận, cũng không quá nghiêm trọng.
Ông thường thay đổi các vùng sáng chụp ảnh đối với từng món ắn. Sự linh hoạt trong tông màu luôn luôn ưu tiên cho món ăn, thể hiện một cảm giác chân thực mà từ đó tác động trực tiếp đến vị giác của người xem
Bạn đã bao nhiêu lần nghe thấy câu này rồi: “Trước tiên bạn hãy thưởng thức đồ ăn bằng mắt”?. Thực phẩm bao gồm nhiều yếu tố nghệ thuật tạo lên bức ảnh ấn tượng mạnh. Màu sắc, bề mặt, kiểu mẫu, dòng, bóng tất cả đều tập trung ở đây, tuy nhiên yếu tố quan trọng là việc chụp được bức ảnh đúng ý người xem, không, cần phải thưởng thức cái họ đang nhìn thấy, thậm chí ngay cả khi họ vừa ăn liên tục 3 ngày Giáng sinh
Một món ăn được sắp xếp đẹp sẽ làm người xem chảy nước miếng và dạ dày sôi réo. Tuy nhiên, những nhiếp ảnh gia giỏi phải có nhiệm vụ đưa cuộc sống về lại khung cảnh đầy chất thơ của thế kỷ 20: ngài Madeleinne xứ Marcel Proust (nhà tiểu thuyết Pháp sử dụng một cái bánh xốp để thể hiện sức mạnh của sự khêu gợi cảm giác).
Van Tonder không phải là một ngoại lệ, đối với ông, đó không chỉ là một bức ảnh đẹp, đó là việc tạo một bức ảnh truyền cảm giác cho người xem. Đó cũng là một cách chụp ảnh đẹp
Thực phẩm là chủ đề phổ biến. Tất cả chúng ta đều có những ký ức một món ăn. Chúng ta ăn để sinh tồn, nhưng chúng ta cũng ăn khi chúng ta kỷ niệm ngày nào đó, và nhiều khi chúng ta cũng ăn khi buồn, thế nên đó là một phần không thể tách rời trong cuộc sống
Sử dụng một máy Nikon D750, một len 50mm và một len 105 Macro ông ta chỉ chụp dưới ánh sáng tự nhiên. Trong quy trình của ông, việc chuẩn bị trước cho tác phẩm mất rất nhiều thời gian vì nó tạo lên món ăn mà ông sắp chụp. Việc chỉnh sửa là không đáng kể, vì ông ta muốn món ăn trông thật tự nhiên
Sự đơn giản cuộc việc ông ấy dàn dựng không hoàn toàn là dĩ nhiên, vì một người không thể trở thành một nhiếp ảnh gia thực phẩm giỏi mà không có chút hiểu biết về ánh sáng, các mức độ màu sắc và các xu hướng hợp thời
Khái niệm “thực phẩm khêu gợi” được nhà văn phê bình Mỹ Critic Rosalind Coward nhắc đến trong cuốn sách “khát khao của phụ nữ” năm 1984. Thuật ngữ được sử dụng những thập niên 80 và 90 ở những tờ báo hàn lâm khác và một số mẩu tin ẩm thực, nhưng chỉ đến năm 2005 nó mới được công chúng biết tới khi một số ảnh Flickr được chụp và gắn mác đó
Tôi hỏi Van Tonder liệu ông ấy có nghĩ “thực phẩm khêu gợi” và sự điên rồi xung quanh nó trên truyền thông gây khó khăn cho những nhiếp ảnh gia thể hiện nó chân thực và khiến người xem chú ý. Ông đồng ý rằng số lượng các hình ảnh thực phẩm bên ngoài khiến tác phẩm chân thực khó được chú ý, nhưng một hình ảnh đẹp, công phu sẽ luôn luôn nổi bật.
Phương tiện truyền thông đã giúp bao người tài giỏi có cơ hội biến cảm hứng thành sự chuyên nghiệp. Những người đó chỉ việc nổi bật với sự kiên định
Tôi luôn luôn tự hỏi tại sao chụp ảnh món ăn không có vể hấp dẫn trong thế giới nghệ thuật như những đề tài nhiếp ảnh khác. Công chúng và những người chuyên nghiệp dễ dàng nói một bức ảnh khỏa thân là nghệ thuật trong khi chụp ảnh thực phẩm có vẻ chỉ quanh quẩn ở chức năng minh họa.
Hãy so sánh, điểm nhấn của nghệ hội họa được bắt nguồn từ thế kỷ 16, phong trào “vẻ đẹp tự nhiên” sau đó đã giúp thực phẩm có chỗ đứng trong nghệ thuật (do vậy, những bức tranh về món ăn là các tác phẩm phổ biến trong bảo tàng và phòng trưng bày).
Nhà chế tạo Pháp Joseph Nicéphore Niépce đã chụp bức ảnh thực phẩm đầu tiên vào năm 1832 trên chiếc bàn với một cái bát, một vài đồ dùng, một ly rượu và một mẩu bánh mỳ. Chúng ta đã có một một bước tiến dài từ đây, và Van Tonder nói với tôi rằng đã có một sự dịch chuyển lớn của các nhiếp ảnh gia nhằm nâng cao việc nhiếp ảnh thực phẩm thành một loại hình nghệ thuật. Hãy xem điều gì xảy ra. Chẳng phải nghệ thuật này vẫn được người ta công nhận đó sao?
Cùng lúc đó, sau khi xem qua các tác phẩm của Van Tonder, tôi đã cảm thấy đói và muốn ngấu nghiến chiếc bánh đó. Chúc ngon miệng!